三才 發表於 2013-6-2 17:53:53

【漢語大詞典●弭佩】

本帖最後由 三才 於 2013-6-2 18:03 編輯 <br /><br /><P align=center><B><FONT size=5>【<FONT color=red>漢語大詞典●弭佩</FONT>】</FONT>
<P><BR>失佩。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>謂喪偶。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>佩,指所佩之玉,相傳周鄭交甫於漢皋台下遇二女,解珮相贈。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>見漢劉向『列仙傳·江妃二女』。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸曹寅『程霱堂至詩以慰之』之一:“客毛頒白盡,相見惜庭柯。</STRONG><STRONG>弭佩三年改,登階一揖多。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>按,時程喪妻,故詩之二有“不娶非萊老,全生苦節貞”句。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG></STRONG></P></B>
頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●弭佩】