【漢語大詞典●婆留】
<P align=center>【漢語大詞典●婆留】<p><br>1.五代吳越王錢鏐小名。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>鏐初生,父將棄於井,祖母(一說隣媼)強留之,故名“婆留”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸錢謙益『讀建陽黃帥先<小桃源記>戲題短歌』:“彭籛之後武夷君,我是婆留最小孫。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸孫貽武『吳越王』詩:“鳳舞龍飛地脈優,挺生人傑說婆留。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>參閱『吳越備史』。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.借指吳越之地。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸金農『晉陽遇同鄕李叟』詩之一:“婆留鄕語聽來熟,恍在春風衣錦城。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]