三才 發表於 2013-7-27 16:05:19

【漢語大詞典●幽眇】

<P align=center>【漢語大詞典●幽眇】<p><br>
亦作“幽渺”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>亦作“幽妙”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
精深微妙。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐韓愈『進學解』:“補苴罅漏,張皇幽眇。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋蘇軾『書<楞伽經>後』:“『楞伽』義趣幽眇,文字簡古,讀者或不能句。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋朱熹『題沈公雅卜居圖』詩:“言論覈幽妙,理亂窮端由。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸黃景仁『贈程厚孫』詩:“論文忽幽渺,境擬月寒硤。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>鄭振鐸『插圖本中國文學史』第二十章:“然其『蕩婦秋思賦』……却是具有很幽渺的抒情的成分的。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●幽眇】