【漢語大詞典●幽爽】
<P align=center>【漢語大詞典●幽爽】<p><br>1.幽雅爽朗。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明徐弘祖『徐霞客遊記·楚遊日記』:“下平上穹,明奧幽爽,無偪仄昏昧苦。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.猶幽靈。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>指鬼神。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明何良俊『四友齋叢說·釋道二』:“尙師率天下僧伽舉揚普度大齋科十有四日,上伸誠孝,下及幽爽。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]